16/12/12

BỐ BẢO CON TRAI TRƯỚC KHI LẤY VỢ


Bố bảo lúc giận có thể cãi nhau nhưng đừng thượng cẳng chân hạ
cẳng tay. Cãi nhau không có nghĩa con dùng những lời lẽ xúc
phạm dành cho người mà con sẽ đầu gối tay ấp cả cuộc đời . Cãi
nhau có nghĩa là nói hết những gì trong lòng để 2 Vợ Chồng con
hiễu lẫn nhau, thông cảm cho nhau, xóa đi hết mỏi hiểu lầm. Bản
thân con còn chẳng hiểu được con, thế nên đừng mong người
khác phải hiểu con khi con cứ giữ trong lòng.
Bố bảo cãi nhau với phụ nữ thì đừng có nói nhiều. Chỉ cần nói vừa
đủ. Độ khuếch tán âm thanh của đàn ông chẳng bao giờ bằng phụ
nữ. Một người vợ chân chính sẽ đủ tinh tế để biết khi nào cần nói,
lúc nào nên im lặng - ngay cả trong khi nóng giận nhất.
Bố bảo nhìn vào chiếc giường là biết cuộc sống vợ chồng có hạnh
phúc hay không. Dù chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, đừng mang
chăn gối ra sofa ngủ, cũng đừng quay lưng vào người vợ của
con, hãy ôm cô ấy vào bờ vai và khuôn ngực nóng hổi của
con. Tất cả sẽ qua đi, chỉ tình yêu còn lại.
Bố bảo dù ở ngoài XH, con có là xe ôm, hay ông lớn, ông bé, thì
về nhà con vẫn là trụ cột của gia đình. Vợ con có thể là người phụ
nữ rất đảm đang, (cô ấy có thể đóng đinh, sửa ống nước hay tháo
quạt trần, nhưng hãy làm việc đó - trừ khi con quá bận.( Nó vừa
thể hiện sự công bằng, vừa thể hiện sự chia sẻ vợ chồng.
Bố bảo sau khi kết hôn sẽ hơn một lần con cảm thấy hối hận, thậm
chí có mối quan hệ ngoài chồng ngoài vợ. Mỗi lần như vậy con
hãy nhớ rằng : Người bồ hiện tại yêu con mười phần, người vợ
hiện tại cũng đã từng yêu con mười phần, nhưng ( như một số
blogradio đã nói) khi bước vào hôn nhân, vai trò của phụ nữ
càng trở nên phức tạp hơn, ngoài tình yêu họ còn có cả trách
nhiệm. Vì vậy khi đã kết hôn, người ta sẽ không thể yêu con mười
phần được nữa. Họ phải dành một phần trong số đó để yêu bố mẹ
chồng, rồi lại một phần để yêu bố mẹ họ, còn thêm một phần nữa
cho con cái. Và như thế, mười phần tình yêu khi bước qua hôn
nhân chỉ còn lại bảy phần. Bằng cách này hay cách khác, 3 phần
con mất đi từ người vợ sẽ được nhận lại gấp đôi từ gia đình và con
cái của con. Và một lí do nữa, người bồ sẽ chỉ đem lại cho con
hạnh phúc nhất thời, còn người vợ sẽ đem lại cho con hạnh phúc
bền vững. Thật tuyệt vời phải không?
Bố bảo thời kì mang thai là thời kì khó khăn nhất đối với người
phụ nữ. Là bởi vì muốn có được thiên thần thì phải qua thời gian
khổ cực. Chính vợ con là người đã gánh vác sự khổ cực đó để đem
lại niềm vui cho cả nhà. Thế nên đừng thở dài khi thấy vợ con
chẳng còn được vẻ đẹp thời thiếu nữ, hay cũng đừng tức giận khi
con nằm cạnh vợ mà chẳng thể làm gì. Hãy cùng cô ấy cảm nhận
niềm vui của những ông bố bà mẹ, chắc sẽ thú vị lắm.
Bố bảo chuyện mẹ chồng nàng dâu là chuyện muôn thuở, giống
như bệnh tiền mãn kinh vậy. Thế nên con hãy là sợi dây kêt nối họ -
hai người phụ nữ yêu con nhất trên đời. Đừng để mẹ cảm thấy bà
đã mất con trai, và vợ con cảm thấy chồng mình là người nhu
nhược. Như thế mới là đàn ông chân chính.
Bố bảo rằng đừng tưởng người mẹ mới dạy dỗ được con. Theo
nghiên cứu của các nhà khoa học, trong thời gian người mẹ mang
thai thì người cha mới là người ảnh hưởng lớn nhất đến tình cảm
và sự phát triển của trẻ. Con có thể không là người bố tuyệt vời
nhất thế giới, nhưng hãy là người bố tuyệt vời nhất trong lòng
những đứa con.
Bố bảo ” Phụ nữ là để yêu, không phải để hiểu”. Nhưng nếu
không hiểu, thì con chẳng thế yêu. Hãy hiểu họ bằng chính trái
tim mộc mạc của con.
Bố bảo ” quá khứ là thứ đã qua, hiện tại mới là cuộc sống”.
Nếu quá khứ của vợ con có lỗi lầm, đừng chấp nhặt, cũng đừng
đay nghiến, vì đồng ý lấy vợ, là con đã chấp nhận tất cả những
gì thuộc về cô ấy. Hãy khoan dung và độ lượng. Dù không nói
ra nhưng chắc chắn, cô ấy sẽ yêu con đến suốt cuộc đời - một
tình yêu bao gồm cả sự biết ơn và tôn trọng.
Và cuối cùng bố bảo, cuộc sống luôn thay đổi, hãy biết trân trọng
từng ngày.
“Một mình gánh vác trách nhiệm, hai vai nặng trĩu cơ
đồ, ba canh cặm cụi bên bàn, tứ thời chạy ngược chạy
xuôi, vinh nhục biết chia sẻ cùng ai, bể dâu khắc sâu
đuôi mắt, nghĩa vụ đối với gia tộc, gập ghềnh chông gai
con đường công danh, là người phàm tục làm sao mười
phân vẹn mười. Lúc nào cũng tận tình với vợ con… Đấy
là chồng em”.
Mẹ bảo con gái trước khi lấy chồng !
♥ Mẹ bảo, lúc giận đừng có cãi nhau, có thể không nói gì,
không giặt quần áo của chồng, nhưng không được cãi nhau
với chồng.
♥ Mẹ bảo, cãi nhau với đàn ông thì đừng có chạy ra
ngoài mà oang oang khắp nơi, anh ta tiến về phía con
một bước thì con hãy bước về phía anh ta hai bước.
♥ Mẹ bảo, ngôi nhà chính là chỗ đóng quân của người phụ
nữ, cho dù có xảy ra chuyện gì thì cũng đừng có bỏ đi. Bởi
vì, đường trở về rất khó khăn.
♥ Mẹ bảo, hai người trong nhà đừng có lúc nào cũng
chỉ nghĩ đến sĩ diện, hai người sống với nhau, sĩ diện
quan trọng lắm sao? Nếu thế thì ra ngoài sống thế nào
được?
♥ Mẹ bảo, bất kể một người đàn ông giàu có, nhiều tiền như
thế nào thì anh ta vẫn hi vọng có thể nhìn thấy con sạch sẽ
thơm tho ở trong một ngôi nhà sạch sẽ tươm tất và đợi anh
ta.
♥ Mẹ bảo, đàn ông tốt rất nhiều, anh ta sẽ không bao
giờ đi ôm người phụ nữ khác. Nhưng trong cái xã hội
như thế này, có rất nhiều phụ nữ xấu sẽ giang tay ra ôm
lấy người đàn ông của con.
♥ Mẹ bảo, phụ nữ nhất định phải ra ngoài làm việc, cho dù
là kiếm được nhiều hay ít, làm việc chính là sự thể hiện giá
trị cuộc sống của bản thân. Nếu con cứ ở nhà mãi, anh ta sẽ
có cơ hội nói trước mặt con rằng: "Tôi đang nuôi cô đấy."
♥ Mẹ bảo, con đi làm bên ngoài, dù có bận lắm là bận thì
vẫn phải làm việc nhà, nếu không thì dùng tiền của
mình mà tìm một người giúp việc theo giờ. Việc trong
nhà nhất định phải lo liệu tốt, con cái cũng phải nuôi
dạy cho tốt.
♥ Mẹ bảo, anh ta vì con mà làm những việc mà con không
bao giờ ngờ tới, con có thể cảm động, có thể khen ngợi,
nhưng nhất quyết không được châm chọc kiểu "hôm nay
mặt trời mọc đằng tây rồi hay sao", vì nếu như vậy, sau này
anh ta sẽ không bao giờ làm bất cứ việc gì vì con nữa.
♥ Mẹ bảo, chẳng có ai là một nửa của ai cả, ý nghĩ của
con mà không nói ra thì ai mà biết được? Cần cảm nhận
cái gì, ghét việc gì, con phải nói ra thì người ta mới hiểu
được.
♥ Mẹ bảo, bố mẹ anh ta cũng là bố mẹ con, cho dù bố mẹ
anh ta đối xử với con không được tốt cho lắm, thì con cũng
phải đối tốt với họ. Bởi họ là bố mẹ của anh ta.
♥ Mẹ bảo, một khi đã quyết định sống cùng người đó
rồi, thì đừng có oán thán cuộc sống khó khổ, nếu như
con đã chọn anh ta, thì đừng có oán trách anh ta.
♥ Mẹ bảo, nhiều tiền như thế thì có tác dụng gì, anh ta đâu?
Anh ta đang ở đâu?
♥ Mẹ bảo, cả đời này chúng ta có thể tiêu hết bao nhiêu
tiền? Đừng mua những đồ xa xỉ mà làm gì, sống hạnh
phúc là tốt rồi.
♥ Mẹ bảo, đừng có dọa con cái là "mẹ không cần con", lúc
cáu giận đừng có đuổi con cái ra khỏi nhà, chẳng may
không thấy nó thật, con sẽ rất đau khổ.
♥ Mẹ bảo, đừng đánh con cái, lại càng không nên lôi ra
ngoài mà đánh.
♥ Mẹ bảo, tình yêu mà cứ đánh đấm đâm giết nhau đúng là
mãnh liệt thật, cũng rất lãng mạn. Nhưng không thực tế. Cứ
bình thường thôi là được.
♥ Mẹ bảo, cái gì thì cũng đều là duyên phận cả.
Và Mẹ cũng bảo, cuộc sống luôn thay đổi, phải
biết trân trọng từng ngày
...Hãy nhớ nhé các bạn, cuộc sống luôn thay đổi,
phải biết trân trọng từng ngày ♥
“Một gia đình ấm cúng, hai bàn tay làm lụng, ba canh
ngồi chờ anh về, bốn mùa dặn anh giữ gìn sức khỏe,
năm tháng săn sóc anh chí tình, sáu mươi mẹ già vui vẻ,
bảy ngày trong tuần nuôi dạy con cái, tám phương giữ
gìn uy tín của anh, chín giờ thường xuống bếp làm món
anh khoái khẩu, mười năm hao tổn tuổi xuân. Vì ai… Đó
là vợ anh”.
Dù ở thời đại nào, dù ở lứa tuổi nào thì chia sẻ luôn là một nhu cầu
không thể thiếu. Bạn hãy thử tưởng tượng xem, nếu cuộc sống xung
quanh ta bỗng một ngày thiếu đi sự chia sẻ, trò chuyện giữa bạn bè, gia
đình thì sẽ như thế nào? Có lẽ, khi ấy, bạn sẽ thấy thế giới xung quanh
chỉ là một hoang đảo khô cằn .
Trong cuộc sống, điều gì quan trọng đối với bạn?
Một triết gia đã nói: "“Con người không chỉ sống bằng bánh mì. Mọi người
đương nhiên cần thực phẩm. Cùng tình yêu và lòng trìu mến nữa. Nhưng có
điều gì khác mà tất cả chúng ta đều cần: đó là biết chúng ta là ai và tại sao
chúng ta sống”.
Có bao giờ bạn ngồi một mình và suy nghĩ: "Điều quan trọng nhất trong
cuộc sống của bạn là gì?". Tôi cũng đã suy nghĩ và nhận ra Hạnh phúc là
thứ mình luôn cần và mong muốn giữ gìn mãi mãi. Hạnh phúc vì được là
chính mình và sống cho những người mà ta yêu quý.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét